Đàm Trung Phán
Về đây với gió với đồi,
Ngồi dưới nắng ấm, thấy đời tươi vui.
https://photos.google.com/share/AF1QipPvprMeSUPwXj33a7fkOABntIKCoyzgQM9yuwUzWdcMhfG1yoJT_80Jns4UEsTavAkey=STVsenVTa3EzU2h0bVFrbF91Y3NWbnQyWHlwRkdB
(Hoa anh đào Nhật Bản tại Centennial Park, Toronto , May 7, 2018)
Bài viết này đã viết xong năm 2013, nhưng ngay sau đó, người viết phải bận bịu với vụ đi xin đất để xây Tượng Đài Thuyền Nhân tại Mississauga, Canada cho nên quên chưa đưa lên blog.
Nay xin trình làng “trễ còn hơn không”, xin Quý Vị thông cảm:
Cả hai tháng nay (tháng 5 và 6, 2013), vùng đại đô thị Toronto đang đi vào mùa Xuân. Tạm giã từ cái giá lạnh của mùa đông khắc nghiệt, ai nấy đều chỉ muốn đi ra ngoài trời để hưởng ánh nắng xuân ám áp và để hưởng khí trời trong sạch. Sau nhiều năm sống nơi “đất lạnh tình nồng”, người viết mới hiểu ý nghĩa của danh từ “spring fever” của dân Bắc Mỹ.
Trong những năm còn đi dậy, bắt đầu từ giữa tháng Tư, mỗi lần trời nắng to, thật khó khăn cho nhà giáo chúng tôi có thể giảng bài trong lớp được vì sinh viên chỉ muốn ra khỏi lớp, đi ra ngoài bãi cỏ thấy “frisbee” hay tán gẫu mà thôi. Một số giáo sư dậy các môn nhiệm ý cũng rất “chịu chơi”: mang học trò ra ngồi dưới bóng cây để giảng bài thao thao bất tuyệt. Giáo Già nhà tôi cảm thấy như đang lên cơn “sốt mùa xuân” (spring fever) vậy: còn quá nhiều bài vở cho học trò, mà giảng dậy ngoài trời thì không được vì chúng tôi cần phải có phấn-trắng-bảng- đen để vẽ hình thì học trò mới hiểu được bài giảng. Khi hết giờ giảng dậy, cả thầy lẫn trò đều bỏ ra ngoài trời hết.
Trong vòng 3 năm vừa qua, bắt đầu từ ngày 20 tháng 4, bạn bè chúng tôi thường hay theo dõi tin tức trong Internet để biết tình hình nụ hoa anh đào (sakura) trong công viên “High Park” của thành phố Toronto đã sắp ra hoa chưa. Tuy nhiên, khi nào trời nắng xuân ấm áp, một mình tôi tự lái xe thẳng lên High Park để “thăm hoa cho biết sự tình” và hưởng cái thú đi bộ trong công viên và bờ hồ. Mỗi lần đi như vậy, trong thùng xe tôi thường luôn để máy hình và 1, 2 cái bánh khúc do Nội Tướng “trao tay”. Tuy chưa có hoa nhưng vẫn chụp hình để có tài liệu về diễn biến của nụ hoa anh đào.
Hôm mùng 1 tháng 5 năm nay (2013), trời nắng ấm chi lạ, 3 dân về hưu chúng tôi bèn “bỏ nhà ra park ở”. Lúc này hoa anh đào đã bắt đầu nở ít nhiều và tôi tạm “chia tay” với cặp vợ chồng bạn vì người săn hình đang đi lạc vào chốn “đào nguyên”. Đến 5 giờ chiều, một số bạn “son trẻ” (còn đang đi làm ấy mà!) nhập bọn với chúng tôi. Lúc đó, người săn hình đã bắt đầu cảm thấy đau lưng, mỏi chân vì cái vụ “cúi, mống, còm lưng” vì săn hình rồi. Thế là người già ngồi tán gẫu trong khi các vị “trẻ tuổi” bắt đầu đi chụp hình. Gần 8 giờ tối, cả bọn chúng tôi kéo nhau đi ăn phở gần đó. Trời đất quỷ thần ơi, cả bọn ra về mà lòng dạ còn đang nở hoa (hoa anh đào Nhật Bản sakura ấy mà, chứ không phải “hoa phở” Việt Nam đâu).
Ngày nọ qua ngày kia, tôi tiếp tục cái thú đi bộ, đi chụp hình ở những nơi khác trong khi Nội Tướng còn mải đi du lịch Âu Châu. Tôi đã “báo cáo với thượng cấp” rằng : “Từ tháng 4 đến cuối tháng 6, xin Bà để cho Ông ở nhà giữ mãi mùa xuân Cà Ná với hoa nở, nhất là Hoa Anh Đào!”
Ban đêm còn bận đưa các hình và “video clips” vào máy điện toán để học hỏi từ những lỗi lầm khi chụp hình và quay video clips. Và cũng để xem những nơi nào, những loại hoa nào mà mình quên chưa “túm” được. Đại loại đã thu hình được: Hoa Anh Đào Nhật Bản (Sakura), Hoa Anh Đào Bắc Mỹ (Cherry Blossom), Hoa Cỏ Dại (Dandelion) nở vàng chói trong các thảm cỏ (vì chính quyền địa phương đã không cho dân chúng xit thuốc giết cỏ dại), Magnolia, Hoa Mai Bắc Mỹ (Forsythia), nụ và hoa cây Maple (cây Phong), Peony (Cẩm Chuớng), Tulip, Daffodil, Hoa Dại ….
Khi nào trời mưa hay ban đêm, người viết ngồi “edit” hình ảnh, video clips và phân loại chúng thành từng loại để tiện việc tìm kiếm chúng cho dễ mỗi khi ngồi xuống làm video trong tương lai.
Rất may mắn cho Giáo Già nhà tôi: một chàng bạn trẻ (đang cặp kê 6 bó) đã mua dùm cho tôi chiếc máy hình Panasonic-Lumix-LX7 rẻ được gần 60%. Đặc điểm của chiếc máy hình này (không phải SLR mà là “Point and shoot”): có thể bỏ túi được, với ống kính f1.4 của Leica. Tôi rung đùi, cười khà khà vì chiếc máy hình này rẻ mạt mà nó còn là một cái máy hình “ban đêm không mắt sáng hơn đèn” nữa. Tôi đã từng thất vọng với những máy hình (camera) khác vì trong lúc quay phim của những dạ tiệc, hình ra tối mò (trừ chiếc Panasonic Camcorder HDC-HS250). Từ lúc “mang nàng LX7 về dinh”, Giáo Già đã tự tạo ra những cảnh thật tối để quay “video clips”, thí dụ như: chui vào trong 1 cái tủ chứa quần áo (closet), để hé chút cửa cho có chút ánh sáng và quay video. Hình ảnh trong tủ cũng không đến nỗi tối mò. Từ ngày có thêm “cô nàng LX7”, Giáo Già nhà tôi lại đâm ra “có thêm một đứa con mọn nữa!”
Thế rồi, anh chàng “bạn trẻ tuổi 6 bó” còn cho tôi mượn một thứ đồ chơi mới nữa: máy hình “Fujifilm Finepix 3D” để chụp ảnh và quay Video hình nổi 3 chiều.
Tôi đành tạm gác việc viết lách sang một bên và mải mê chụp hình 3D, 2D (Three Dimentional, Two Dimensional) và quay video 3D, 2D bằng chiếc máy hình này. Điểm son của Finepix 3D : có 2 ống kính và khi xem hình ảnh và video clíp, chúng hiện nguyên hình nổi trong không gian 3 chiều. Đầu thập niên 90, sau khi đã trồng lan được hơn 5 năm, tôi đọc được một bài viết của Hội Lan Hoa Kỳ, thấy tác giả viết bài “Làm sao nhìn hoa lan nổi trong không gian 3 chiều” tôi đã ưng ý ngay. Sau khi đã đọc đi đọc lại bài viết, tôi đã thử chụp và xem hình hoa ra sao. Thấy hình hoa nổi bật, rất đẹp và thầm nghĩ: “Ôi chao, giá mà các số báo Playboy có hình “hoa nữ” như vậy, chắc rằng các độc giả đàn ông sẽ lác mắt hết!”
Kỹ thuật như sau: để một hoa lan trên bàn, làm một thanh gỗ, vạch một đường bút chì trên thanh gỗ và cắm 2 con vít trên thanh gỗ đó (khoảng cách giữa 2 con vít được tính sẵn dựa theo công thức trong bài viết).
Trước khi chụp hình, hoa lan được đặt ở vị trí của cái đỉnh của cái tam giác (hoa lan và 2 con vít). Khoảng cách gữa hoa lan và thanh gỗ, tuỳ theo mình muốn hình hoa to nhỏ ra sao.
Chụp hình như sau: để máy hình ngay chỗ đinh vít bên trái, “focus” cho thật rõ rồi chụp. Sau đó mang máy hình sang chỗ đinh vít bên phải rồi chụp (không cần “focus“ nữa). In ra 2 tấm hình này rồi ngồi xem chúng dưới 1 cái máy stereoscope (mà dân Công chánh, Địa chánh dùng trong Ngành Không Ảnh). Sẽ thấy hoa lan nổi bật trong không gian 3 chiều. Xem đã cái con mắt luôn.
Trước khi viết những dòng chữ này, tôi đã dùng Finepix 3D để chụp hình, quay video trong không gian 2 chiều và không gian 3 chiều, tiếc rằng không thể cho quý vị xem hình được, quý vị chỉ có thể xem 3D youtube với điều kiện quý vị phải có màn hình 3D.
Nói về 3D TV, tôi nhớ lại cách đây gần một tháng, “ông cố vấn Hai Tech” của tôi đã mời vợ chồng chúng tôi đến nhà “để anh chị xem video hình nổi 3 chiều”. Sau khi đã bật TV, bỏ 3D video vào lỗ cắm USB và mỗi người chúng tôi đeo cặp kính 3D (bây giờ phần “HiTech” hiện đại hơn mấy năm trước khá nhiều; không còn có bên mắt xanh, bên mắt đỏ như ngày xưa nữa. Cả hai mắt đều giống nhau và có mầu xanh đen như cái kính mát vậy. Phải ấn nút “On, Off” của kính mới thấy được phần hình nổi. Nhãn quan của “khán giả”có cảm giác như thấy một phần hình lồi ra khỏi màn hình của TV/ Monitor, đồng thời có phần hình thụt vào tít đằng sau của màn hình. Đôi lúc, trong vô thức, đầu tôi tự dưng né vội sang một bên vì lúc đó chiếc xe đua trên màn hình đang sắp sửa đâm vào người tôi.
Ngồi xem video 3 chiều làm tôi nhớ lại môn học “Không Ảnh“ (Air photogrammetry) mà chúng tôi đã học trong năm thứ 3 ngành công chánh tại Đại Học New South Wales, Úc Đại Lợi trong thập niên 1960. Qua cái stereoscope (mà tôi đã nói tới), chúng tôi đã nhìn thấy các xa lộ nổi bật trong nhãn quan và chúng tôi còn có thể làm nhiều con toán liên quan đến phần xây cất xa lộ.
Nội Tướng than “chóng mày chóng mặt, mỏi hai con mắt”. Riêng tôi, vẫn cứ dán hai con mắt ngồi xem cuốn video nổi 3 chiều “Avatar”
“Ông cố vấn Hai Tech“ đang cần “đồng minh cho chiến dịch Hai Tech” bèn cho tôi một cái “link” trên Internet để tôi có thể biết thêm chi tiết về cái TV/Monitor -3TTV, 27 ins của Samsung mà tôi đang muốn mua để thay cho cái “monitor-không-còn-hiện-đại” nữa. Ngay buổi sáng hôm sau, “người hùng” (chưa đến nỗi khùng), bèn ghé thăm “ông Google trong xóm Google.com“) để tìm đường đi “xem mặt” nàng TV Samsung này. “Người (k)hùng thấy khá ưng ý, mà ưng ý nhất về phần giá cả vì cái Monitor 3DTV-HDTV này đang được bán đại hạ giá tại Canada Computer gần nhà tại hạ. Bèn lái xe tới hiệu để xem tình hình ra sao. May mắn thay, hiệu chỉ còn một cái cuối cùng, bèn chụp liền, đâu có sợ gì, vì mình có thể trả lại trong vòng 2 tuần cơ mà. Cả đêm hôm đó, tò mò, táy máy hoài mà sao máy nó không chạy; “người hùng muốn …khùng luôn!”
Bèn thở dài:
-Thôi chết rồi. Của giả là của ôi, của đầy nồi là của … Made in China!
Sáng sớm hôm sau, bèn vác nàng Samsung lại Canada Computer và nhờ dân “Customer Service” thử xem tại sao máy bị trục trặc. Anh chàng này cũng gặp khó khăn. Gần nửa tiếng sau mới tìm ra manh mối và chỉ cho tôi xem một video 3D ngay trên máy đó. Về đến nhà, sau khi lắp máy xong, tôi rung đùi ngồi xem video 3 chiều, nghe nhạc stereo, bèn nở một nụ cười khoan khoái và long trọng mời Nội Tướng ra xem. Sau khi thấy Nội tướng hoan hỉ, bèn tiếp tục ca ngợi cái màn hình mới: nào là nó vừa màn hình PC, vừa là TV 3 chiều (3D) vừa là Smart TV (để cho 2 cháu ngoại vào coi Youtube trực tiếp các video về Donal Duck, Tom and Jerry, vừa là để bà ngoại coi phim bộ tình cảm ướt át với hình ảnh High Definition của Đại Hàn… Chưa bao giờ thấy mình ăn nói lưu loát như vậy với Nội Tướng. Thưa quý vị đó là pần….”Public Relations” mà tôi đã tự học (self taught) từ lâu rồi, mỗi lần không muốn “Xếp Bề Trên” mè nheo về sau.
Thế là người viết lại có một thú mới, đó là thú chụp hình 3D, làm video 3D và ngồi xem video 3D qua cái màn hình Samsung 3D mới ra lò. Ước gì Giáo Già Zìa Hiu có được 30 giờ trong một ngày!
Lưng đã mỏi, mắt bắt đầu thấy mờ (vì chưa đi mổ cataract), đường đạp xe về nhà còn xa. Xin hẹn quý vị trong bài tới vẫn trong chủ đề Mùa Xuân sang Hạ với phần “Hai Tếch” mà Giáo Già đang vừa chơi, vừa vật lộn với nó.
Đàm Trung Phán
Đầu tháng Bẩy, 2013
Missisauga, Canada